Chúng tôi phát triển mô hình Debye–Török–Fedorov–Nakajima (DTFN) thống nhất cho bài toán hội tụ chặt qua mặt phân cách hấp thụ, mở rộng tích phân Debye–Wolf/Török sang chỉ số khúc xạ phức bằng cách áp đặt điều kiện nhánh vật lý ℑ(𝑘2𝑧) ≥0 và dùng hệ số Fresnel phức. Triển khai Gauss–Legendre bảo đảm hội tụ nhanh và apodization bảo toàn thông lượng. Với cấu hình “thủy tinh–mô” (𝑛1 = 1.51, 𝑛2 = 1.58+𝑖 2.9×10−3, 𝜆0 = 532 nm, NA = 1.3), đỉnh cường độ dọc trục giảm khoảng 75× và tiêu dịch ∼ 0.18 𝜇m về phía mặt phân cách, trong khi độ rộng bên ngang hầu như vẫn ở giới hạn nhiễu xạ. So sánh nhánh cho thấy việc áp đặt ℑ(𝑘2𝑧) ≥0 loại bỏ các thành phần không suy giảm và ổn định nền cắt dọc trục. Mô hình DTFN vì thế là nền tảng chặt chẽ về vật lý và ổn định số cho mô phỏng hội tụ NA cao trong môi trường hấp thụ yếu và các ứng dụng quang - sinh học.